bai thơ ve ngành

Tháng Mười 23, 2017 7:58 sáng

Ơn thầy!

Cộc kệch xe đạp tháng năm qua

Con đường hằn, vết xe mòn lối cũ

Bóng điệp già, sân trường e ấp nở

Cánh phượng hồng lo lắng đến mùa thi

Thời gian ơi! Biết còn có thể

Để thầy tôi hết tóc trắng pha sương

Và những lần mãi chơi không chịu học

Mới thấy mình có lỗi nhiều hơn

Trời sang thu gió heo may trở dạ

Cánh bàng rơi trên lối cũ thầy đi

Thầy cho ta đôi cánh để bay xa

Rồi xuân đến mang muôn ngàn mơ ước

Xanh thắm sắc màu rạng rỡ niềm tin

Rồi sang xuân trời đêm càng trong sáng

Để tôi nhìn và đếm hết những vì sao

Ta đếm được những gì ta muốn đếm

Nhưng với thầy tôi…!

Không thể nào đếm xuể được công ơn!

 

Tác giả

 

Phan Thị Thu